Tranh cãi Louis_Pasteur

Vắc-xin bệnh than

Vào 1995, sau 100 năm ngày mất của Louis Pasteur, tờ New York Times chạy dòng tít "Pasteur's Deception". Sau khi đã đọc kỹ ghi chú của phòng thí nghiệm Pasteur, nhà lịch sử khoa học Gerald L. Geison đã tuyên bố rằng Pasteur đã đưa ra cách tính sai lệch về việc điều chế vắc-xin bệnh than được sử dụng trong thử nghiệm ở Pouilly-le-Fort.[13] Max Perutz đã xuất bản nhiều bài bảo vệ Pasteur trên New York Review of Books.[14] Thực tế là Pasteur tuyên bố công khai thành công của ông trong việc phát triển vắc-xin bệnh than năm 1881.[15] Tuy nhiên, một bác sĩ thú y Toussaint là người đã phát triển vắc-xin này đầu tiên. Toussaint đã cô lập vi khuẩn Gram-âm cholera des poules (sau này được đặt tên có thêm chữ irony Pasteurella để vinh danh Pasteur) năm 1879 và đã đưa ra các mẫu để Pasteur sử dụng trong các công trình của ông (Pasteur). Năm 1880 với công bố của ông vào 12 tháng 7 tại Viện hàm lâm khoa học Pháp, Toussaint đã trình bày kết quả thành công của mình với một loại vắc-xin chống lại bệnh than trên chó và cừu.[16] Pasteur hoàn toàn tự hào về những tranh luận ganh tị trong những khám phá bằng cách xuất bản những phương pháp vắc-xin của ông trên Pouilly-le-Fort vào ngày 5 tháng 5 năm 1881. Thí nghiệm xúc tiến thành công và đã giúp Pasteur bán sản phẩm của ông, và nhận được tất cả lợi nhuận và vinh quang.[17][18][19]

Đạo đức trong thí nghiệm

Các thí nghiệm của Pasteur thường được bị chỉ trích là trái với tiêu chuẩn y đức, đặc biệt đối với vắc-xin của ông về Meister. Khi đó, ông không có bất kỳ kinh nghiệm nào về thực hành y học, và quan trọng hơn là giấy phép hành nghề y. Điều này thường được trích dẫn là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với uy tín nghề nghiệp và cá nhân ông.[20][21] Thậm chí cộng sự thân cận nhất của ông là Dr. Emile Roux đã từ chối hợp tác trong thử nghiệm lâm sàng bất công.[22] Nhưng Pasteur đã tiến hành thử nghiệm vắc-xin trên một cậu bé dưới sự giám sát của bác sĩ Jacques-Joseph Grancher, Trưởng phòng khám nhi khoa của bệnh viện Nhi Paris. Ông thậm chí còn không được phép giữ ống tiêm, mặc dù việc tiêm chủng đã hoàn toàn dưới sự giám sát của mình.[23] Người chịu trách nhiệm về tiêm là Grancher và ông đã bảo vệ Pasteur trước Viện hàm lâm Y quốc gia Pháp về vấn đề này.[24] Vẫn đem lại cho ai đó một thử nghiệm lâm sàng mà không cần chẩn đoán đúng là điều vô lý. (Meister đã không thể hiện triệu chứng của bệnh dại tại thời điểm đó) Thứ hai, ông giữ bí mật về thủ tục của mình và không đưa ra các thử nghiệm tiền lâm sàng thích hợp.

Nhưng những cáo buộc trên là không chính xác. Pasteur tiết lộ phương pháp của ông cho một nhóm nhỏ các nhà khoa học. Ông cũng đã thử nghiệm tiêm chủng trong 40 con chó và đã thành công tốt đẹp trước khi sử dụng vắc-xin của mình trong con người.[25][26][27] Trước khi tiêm cho Meister, Pasteur đã tham khảo ý kiến ​​của các nhà khoa học Alfred Vulpian và Jacques-Joseph Grancher, và cùng với Roux, 4 người đã thảo luận về trường hợp của Meister và tranh luận về vấn đề y đức của việc thử nghiệm vắc-xin trong trường hợp này. Sự lựa chọn đã rõ ràng: nếu họ không làm gì thì cậu bé chắc chắn sẽ chết (con chó cắn cậu bé rõ ràng là bị bệnh dại), việc thử nghiệm vắc-xin ít ra cũng tạo cơ hội cứu sống Meister.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Louis_Pasteur http://192.129.24.144/licensed_materials/00897/pap... //nla.gov.au/anbd.aut-an35411315 http://crystal.flack.ch/sh5092.pdf //www.amazon.com/dp/B001RV90WA http://www.cfalive.com/resources/rosary-download/ http://books.google.com/?id=i8j30cXPKj8C&pg=PT102&... http://books.google.com/?id=u8FUAAAAMAAJ&printsec=... http://books.google.com/books?id=gJ45AAAAcAAJ&pg=P... http://www.nybooks.com/articles/archives/1995/dec/... http://www.nybooks.com/articles/archives/1996/apr/...